Tiêu đề: Bài 101: Con chó Bấc - Môn Ngữ văn - Lớp 9

LÝ THUYẾT

Bài 101: Con chó Bấc

(Trích Tiếng gọi nơi hoang dã)

- G. Lân - đơn -

I. Kiến thức cần nhớ

- Giắc Lân - đơn (1876 - 1916) là nhà văn Mĩ. Ông từng trải qua thời thanh niên vất vả, từng làm nhiều nghề để kiếm sống và sớm tiếp cận với tư tưởng của chủ nghĩa xã hội. Vì lẽ đó, ông thường được so sánh với Mác-xim Go - rơ- ki của Nga. Ông là tác giả của nhiều tiểu thuyết nổi tiếng như Tiếng gọi nơi hoang dã, Sói biển, Nanh trắng,…

- Văn bản Con chó Bấc trích trong tiểu thuyết Tiếng gọi nơi hoang dã.

- Trong đoạn trích Con chó Bấc, nhà văn có những nhận xét tinh tế khi viết về những con chó, thể hiện trí tưởng tượng tuyệt vời khi đi sâu vào “tâm hồn” của con chó Bấc, đồng thời bộc lộ tình cảm yêu thương của mình với các loài vật.

II. Soạn bài

Bài 1.

- Phần Mở đầu: Ứng với đoạn đầu tiên của văn bản.

- Phần Tình cảm của Thoóc-tơn đối với chủ: đoạn thứ 2 của văn bản.

- Phần Tình cảm của Bấc đối với chủ ứng với các đoạn còn lại của văn bản.

Từ đó, ta có thể nhận thấy nhà văn chủ yếu muốn nói tới tình cảm của Bấc đối với chủ.

Bài 2.

- Thoóc - tơn đối xử với những con chó của anh, và đặc biệt cả với Bấc như đối với con cái của mình. Trong ý nghĩ, tình cảm, anh không hề coi chúng là những con chó, anh coi chúng là người, đồng loại với anh, là bạn bè của anh.

- Các biểu hiện tình cảm của Thoóc- tơn: chào hỏi thân mật, vui vẻ, trò chuyện với chó, túm chặt lấy đầu Bấc, rồi dựa vào đầu mình, đẩy tới đẩy lui.

- Tình cảm của Thoóc - tơn biểu hiện càng rõ rệt khi anh kêu lên, trân trọng : “Trời ơi! Đằng ấy hầu như biết nói đấy!”

- Trong văn bản, tác giả chủ yếu muốn thể hiện tình cảm của Bấc đối với chủ nhưng trước đó tác giải có đan xem một số chi tiết miêu tả tình cảm của Thoóc - tơn đối với các con cho của anh để nhấn mạnh tình cảm của Bấc đối với anh mà không phải ông chủ nào của nó cũng có được.

Bài 3.

- Con chó Bấc thường nằm phục dưới chân chủ hàng giờ, mắt háo hức, tỉnh táo, linh lợi ngước nhìn chủ, hoặc cũng có khi nó nằm ra xa hơn, về một bên hoặc đằng sau chủ, theo dõi, quan sát từng động tác của chủ.

- Lân - đơn có những nhận xét tinh tế, tỉ mỉ hơn nhiều khi khắc họa những con chó của ông. Những biểu hiện tình cảm của các con chó trong bài là của chung loài chó nhưng nhà văn tách ra mỗi con một nét tính cách riêng để cho sinh động và làm nổi bật nét khác biệt của Bấc so với những con chó kia.

- Bấc có tình cảm đặc biệt với Thoóc- tơn không giống với quan hệ của nó với các cậu con trai của ông Thẩm, với những đứa cháu nhỏ của ông Thẩm và với cả ông Thẩm. Có lúc nó cũng cắn vờ Thoóc- tơn nhưng chủ yếu tình yêu thương của Bấc được diễn đạt bằng sự tôn thờ. Nó không hề đòi hỏi gì ở Thoóc - tơn cả.

Bài 4.

- Nhà văn không nhân cách hóa con chó Bấc, không để nó nói tiếng người, nhưng tác giả như hiểu được suy nghĩ của nó.

- Qua lời của người kể chuyện, con chó Bấc dường như biết suy nghĩ: “Trước kia nó chưa hề cảm thấy một tình thương yêu như vậy”, “Bấc thấy không có gì vui sướng bằng cái ôm ghì mạnh mẽ ấy…”, “nó lại tưởng chừng như quả tim mình nhảy tung ra khỏi cơ thể”, “Nó không rời khỏi Thoóc -tơn nửa bước.”

BÀI GIẢNG MIỄN PHÍ

BÀI GIẢNG KHÓA HỌC 2025 - 2026

BÀI GIẢI SÁCH GIÁO KHOA

TRAO ĐỔI BÀI